Vỡ mộng \

Trước khi dọn ra ở riêng, tôi đã luôn nghĩ: sống chung với bố mẹ chồng thật ngột ngạt, phải cố gắng tích cóp để thuê một căn hộ nhỏ cho tự do. Chồng tôi, anh Đoàn, cũng đồng tình. Hai vợ chồng trẻ, có công việc ổn định, tổng thu nhập khoảng 25 triệu đồng, tôi cứ tưởng thế là đủ sống thoải mái ở Hà Nội. Ai ngờ, vừa tách ra được ba tháng, chúng tôi mới thấy mình tính toán quá sai lầm.

Thời còn ở chung, mỗi tháng chúng tôi chỉ góp cho bố mẹ chồng 5 triệu tiền ăn, điện nước thì bố mẹ lo, gas và mạng cũng không phải nghĩ. Đồ ăn trong tủ lạnh phần lớn do mẹ chồng mua sẵn, thỉnh thoảng tôi thích ăn gì thì mua thêm về. Bà còn trồng rau trên sân thượng, hàng xóm thỉnh thoảng cho thêm ít khoai lang, cà chua… Tôi chỉ việc đi làm về phụ nấu nướng, cơm nước luôn tươm tất.

Khi ấy, tiền lương trừ 5 triệu chi phí sinh hoạt chung, còn lại 20 triệu. Tôi gửi tiết kiệm 10 triệu mỗi tháng, dành 5 triệu để chi tiêu cá nhân, 5 triệu đưa chồng cà phê, chi tiêu vặt. Cuộc sống tưởng chừng đơn giản mà bình yên.

Nhưng khi chuyển ra ở riêng, mọi khoản chi bắt đầu hiện hình rõ rệt – từng đồng nhỏ cũng thành áp lực.

Chúng tôi thuê một căn hộ nhỏ ở Cầu Giấy, giá 8 triệu/tháng. Tiền điện, nước, internet, gửi xe cộng lại mỗi tháng cũng ngót nghét 2 triệu rưỡi. Vậy là, chỉ riêng \

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *