Với vỏn vẹn 3 triệu đồng mỗi tháng, bao gồm cả trợ cấp và tiền lời từ việc bán vé số, anh Nguyễn Văn Lợi (phường Vĩnh Hội, TP.HCM) phải chăm lo cho mẹ già, hai người anh em bệnh tật (anh trai lao phổi, em trai tâm thần) và đứa con chậm phát triển. Trong căn nhà nhỏ của anh, bữa cơm có thịt dường như là một ước mơ xa xỉ.
Trong gia đình năm người, chỉ mình anh Lợi là lao động chính. Mẹ anh bị tai nạn cột sống, nằm liệt giường. Anh trai đang điều trị lao phổi tại bệnh viện Phạm Ngọc Thạch. Hầu hết số tiền trợ cấp ít ỏi của anh đều được dùng để trang trải viện phí cho anh trai.
Mỗi ngày, anh Lợi dắt theo người con chậm phát triển, rong ruổi khắp các hàng quán để bán vé số nuôi cả gia đình.
Em trai út của anh Lợi mắc bệnh tâm thần từ năm 22 tuổi, thường xuyên lên cơn quậy phá, khiến anh phải dùng xích để đảm bảo an toàn cho mọi người. Mỗi buổi sáng, anh lo lắng cho mẹ và anh trai. Đêm xuống, không còn ai trông nom, anh đành dắt theo đứa con chậm phát triển đi bán vé số khắp các hàng quán. Trước đây, anh làm phụ hồ nhưng thu nhập bấp bênh, buộc anh phải trở lại với nghề bán vé số để có nguồn thu nhập ổn định hơn.
Trong những đêm dài mưu sinh đầy chật vật, có lúc anh Lợi đã nghĩ đến cái chết, muốn buông xuôi tất cả vì quá khốn khổ và bế tắc. Thế nhưng, hình ảnh mẹ già nằm liệt giường, đứa con thơ dại và những người anh em bệnh tật đã níu giữ anh lại, cho anh sức mạnh để không gục ngã.
Giờ đây, bóng dáng anh Lợi tảo tần kiếm từng bữa ăn đã trở thành một phần quen thuộc của xóm làng. Anh chấp nhận mọi khó khăn, chỉ mong sao mẹ và các anh em bớt đi đau đớn, bệnh tật. Giữa nhịp sống hối hả, những mảnh đời bé nhỏ như gia đình anh vẫn khao khát được sẻ chia và thấu hiểu.
Trách nhiệm của người đàn ông trụ cột trong gia cảnh khó khăn càng đè nặng lên đôi vai anh. Mỗi tờ vé số anh bán ra không chỉ đổi lấy miếng cơm manh áo, mà còn là hy vọng để giữ cho gia đình nhỏ bé của anh vững vàng trước bao sóng gió cuộc đời.