Ở tuổi 26, khi bạn bè đã yên bề gia thất, tôi vẫn chật vật với mối tình kéo dài một năm rưỡi của mình. Mối quan hệ này có một khởi đầu không mấy suôn sẻ: anh từng sống chung và có con với người khác, và dường như đã quen tôi trong thời gian đó. Dù anh khẳng định lỗi lầm thuộc về mình, tôi vẫn day dứt vì cảm giác mình đã góp phần vào sự đổ vỡ của người khác, và giờ đây, tôi yêu anh như một sự bù đắp. Trớ trêu thay, chúng tôi đang đứng trước ngưỡng cửa hôn nhân.
Thế nhưng, chính trong giai đoạn này, tôi nhận ra anh không hề phù hợp với mình. Anh không ngần ngại bộc lộ con người thật, thậm chí còn tuyên bố muốn tôi ‘chịu đựng sớm’ thay vì đợi đến khi cưới. Người đàn ông kém tôi một tuổi này có tính khí cực kỳ nóng nảy. Mỗi khi tôi mắc lỗi dù nhỏ nhất, anh ta lại nổi cơn thịnh nộ, đấm tay, đập phá đồ đạc. Chiếc điện thoại của tôi đã không biết bao nhiêu lần trở thành nạn nhân. Anh ta còn vô cùng gia trưởng, kiểm soát mọi khía cạnh trong cuộc sống của tôi: tôi đang ở đâu, làm gì, đi với ai, số điện thoại của từng người. Thậm chí, tôi còn bị cấm dùng các tài khoản mạng xã hội.
Tôi thực sự đã kiệt sức. Anh có thể rất tốt bụng khi bình thường, nhưng những lúc ‘lên cơn’, tôi không thể nào chịu đựng nổi. Cứ hai ngày chúng tôi lại cãi vã, những chuyện bé xíu cũng bị anh thổi phồng lên. Trong khi mọi người xung quanh đều thấy tôi là một cô gái hiền lành, ít nói, thì trong mắt anh, tôi luôn là đứa ‘không nghe lời’, ‘bướng bỉnh’ và ‘hay cãi’. Đặc biệt, khi có hơi men, chỉ một câu nói vu vơ của tôi cũng bị anh ta suy diễn thành lời trách móc đầy tiêu cực.
Tôi hoàn toàn cạn kiệt năng lượng. Liệu tôi có nên tiếp tục chịu đựng cuộc sống này, hay đã đến lúc phải dứt khoát rời đi? Vấn đề là làm sao để anh chấp nhận và để tôi được yên ổn? Anh đã từng đe dọa sẽ không buông tha, sẽ đến tận nhà tôi gây rối, thậm chí dọa làm những chuyện dại dột. Tôi đã cố gắng chia tay nhiều lần nhưng đều thất bại. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên, giúp tôi tìm được lối thoát cho tình cảnh bế tắc này. Chân thành cảm ơn mọi người. Hiền Hậu