Thảo, 28 tuổi, một nhân viên văn phòng, đang trải qua những ngày tháng đầy trăn trở về mối quan hệ với bạn trai tên Đức. Đức là một người hiền lành, sống nguyên tắc và vô cùng tiết kiệm. Tuy nhiên, sự tiết kiệm đến mức chi li của anh chàng đang khiến Thảo cảm thấy ngột ngạt và đặt dấu chấm hỏi cho tương lai của cả hai.
Ban đầu, Thảo nghĩ rằng tính tiết kiệm là một đức tính tốt của đàn ông, nhưng càng yêu lâu, cô càng nhận ra sự khác biệt giữa tiết kiệm và keo kiệt. Mọi chi tiêu đều phải chia đôi, từ ly cà phê đến bữa ăn, khiến Thảo cảm thấy hụt hẫng.
Kỉ niệm ngày 20/10 vừa qua càng khiến Thảo thêm chạnh lòng khi so sánh với đồng nghiệp được tặng hoa và đưa đi ăn, còn cô chỉ nhận được tấm thiệp với lời chúc ‘vui vẻ, tiết kiệm và yêu cuộc sống’. Cô không cần những món quà đắt tiền, chỉ mong nhận được sự quan tâm chân thành.
Giọt nước tràn ly là khi Thảo đến nhà Đức chơi và nhận được lời dặn dò ‘nhớ ấn nút bên trái’ khi đi vệ sinh để tiết kiệm nước. Câu nói tưởng chừng vô hại ấy lại khiến Thảo bừng tỉnh. Liệu một người đàn ông có thu nhập ổn định mà vẫn tính toán từng giọt nước thì sau này sẽ thế nào? Liệu anh có can thiệp vào mọi khoản chi tiêu của cô, từ bữa cơm đến món quà?
Thảo hiểu rằng tiết kiệm là tốt, nhưng không thể chấp nhận sự keo kiệt. Cô cần một người đàn ông biết cân bằng tài chính và sẵn sàng chi tiêu cho những điều quan trọng, chứ không phải một người lúc nào cũng tính toán thiệt hơn.
Những ngày gần đây, Thảo luôn tự hỏi liệu mình có thể hạnh phúc trọn đời bên một người như vậy không. Và có lẽ, câu trả lời đã quá rõ ràng. Cô không trách Đức, anh chỉ sống theo cách anh chọn. Nhưng cô cũng cần một người khiến cô cảm thấy được nâng niu, chứ không phải tính toán từng nút bấm bồn cầu.
Có lẽ, đôi khi chia tay không phải vì hết yêu, mà vì không cùng cách nhìn về cuộc sống. Và với Thảo, hạnh phúc không thể đo bằng số tiền tiết kiệm được, mà bằng cảm giác bình yên và được trân trọng mỗi ngày.