Giữa lúc căng thẳng leo thang, Tổng thống Maduro tự tin tuyên bố Venezuela đang nắm trong tay ‘hàng nghìn’ tên lửa Igla-S do Nga sản xuất, sẵn sàng ‘bảo vệ hòa bình’.
Nếu Mỹ quyết định ‘ra tay’, họ có thể dùng tên lửa tầm xa tấn công phủ đầu, kết hợp tác chiến điện tử và máy bay tàng hình để vô hiệu hóa phòng không Venezuela. Tuy nhiên, Caracas đã dày công xây dựng mạng lưới phòng thủ ‘đa tầng’ với vũ khí hiện đại. Liệu điều này có khiến Washington phải ‘chùn bước’?
Một trong những ‘át chủ bài’ của Venezuela là phi đội 24 tiêm kích Su-30MKV, được trang bị tên lửa đối không R-77 (tầm bắn 80km, tự khóa mục tiêu), R-27R/T/ER (tầm bắn 40-130km).
Không quân Venezuela còn 24 tiêm kích F-16A/B (do Mỹ sản xuất), nhưng nhiều chiếc đã ‘mất khả năng chiến đấu’ do thiếu phụ tùng. F-16 chỉ có tên lửa tầm ngắn AIM-9L/P-4, nhưng được tăng cường khả năng tấn công chính xác nhờ tên lửa Python-4 và tổ hợp chỉ thị mục tiêu Litening của Israel.
Lục quân Venezuela có tổ hợp S-300VM (tầm bắn 200km, đối phó tên lửa đạn đạo), 12 tổ hợp Buk-M2E (tầm bắn 45km, đánh chặn tên lửa hành trình), 24-44 hệ thống S-125-2M (kết nối S-300, cảm biến mới), 300 pháo ZU-23-2 (đối phó trực thăng, UAV, tên lửa hành trình), tên lửa vác vai Igla-S (tầm bắn 6km) và RBS 70 (tầm bắn 9km).
Chuyên gia quân sự Thomas Newdick nhận định, hệ thống phòng không Venezuela rất cơ động, khó bị phát hiện, khóa mục tiêu, và có thể ‘đe dọa cả F-35’.
Nhóm vũ trang Houthi ở Yemen từng suýt bắn rơi F-35 và F-16 Mỹ, cho thấy ‘vũ khí thô sơ’ cũng có thể gây nguy hiểm cho lực lượng hiện đại.
Newdick kết luận, phòng không Venezuela sẽ ‘hạn chế hoạt động của nhiều lực lượng Mỹ’ và buộc họ phải dùng ‘F-35 và tên lửa tầm xa đắt đỏ’ nếu muốn tấn công.