1,8 Tỷ Đồng Di chúc gây chấn động: Người vợ qua đời để lại toàn bộ cho bố ruột, chồng kiện nhưng Tòa tuyên bố…

Một vụ kiện tụng ly kỳ về tranh chấp tài sản vừa diễn ra tại thành phố Thẩm Dương, tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc, thu hút sự chú ý lớn của dư luận. Mọi chuyện bắt đầu từ người phụ nữ họ Vu và người chồng họ Dương. Sau khi tái hôn với anh Dương, chị Vu không may mắc bệnh hiểm nghèo. Trong quá trình điều trị, chị đã bán 2 căn nhà riêng có trước hôn nhân, thu về 1,21 triệu NDT (khoảng 4,2 tỷ đồng) để mua một căn hộ mới. Điều đáng chú ý là anh Dương đã đồng ý không đứng tên sở hữu căn hộ này.

Biến cố bất ngờ xảy đến khi chị Vu qua đời, để lại toàn bộ số tiền 530.000 NDT (khoảng 1,8 tỷ đồng) cho bố ruột làm tiền dưỡng già. Anh Dương lập tức khởi kiện lên Tòa án Thẩm Dương, yêu cầu bố vợ hoàn trả toàn bộ số tiền, cho rằng đó là tài sản chung của vợ chồng.

Tại tòa, bố chị Vu khai rằng sau khi kết hôn, anh Dương không có thu nhập, ở nhà toàn thời gian, lại còn đòi hỏi vợ chu cấp cho cả mẹ, con riêng và vợ cũ của anh. Tất cả chi phí sinh hoạt đều do chị Vu gánh vác. Thậm chí, khi con gái ông lâm bệnh, anh Dương không hỗ trợ tài chính mà còn trách móc việc điều trị.

Tòa án sau khi xem xét kỹ lưỡng đã xác nhận lời khai của bố chị Vu là đúng sự thật. Toàn bộ chi phí chữa bệnh đều từ khoản tiền tiết kiệm của chị Vu. Điều này cho thấy sự bất bình đẳng rõ rệt trong trách nhiệm tài chính và đạo đức trong hôn nhân. Liệu trong một cuộc hôn nhân mà một bên gánh vác toàn bộ trách nhiệm kinh tế, trong khi bên kia không đóng góp đáng kể, người đó có quyền yêu cầu chia tài sản cá nhân của vợ/chồng mình hay không?

Theo luật sư, việc chuyển tiền cho bố ruột là hành vi hoàn toàn hợp pháp, thể hiện quyền sở hữu tài sản cá nhân và trách nhiệm hiếu thảo với cha mẹ. Ngược lại, yêu cầu chia phần tài sản của anh Dương – người không thực hiện nghĩa vụ gia đình – là không hợp lý về mặt pháp lý lẫn đạo đức. Việc chuyển tiền chỉ bị xem xét là bất hợp pháp nếu người chuyển không đầy đủ năng lực hành vi dân sự hoặc bị ép buộc. Trong trường hợp này, chị Vu hoàn toàn đủ năng lực pháp lý và quyết định của chị phản ánh ý chí thực sự.

Tòa án quận Thẩm Hà, thành phố Thẩm Dương đã bác bỏ yêu cầu của anh Dương vì anh không cung cấp được bằng chứng chứng minh số tiền 530.000 NDT (khoảng 1,8 tỷ đồng) là tài sản chung của vợ chồng. Chị Vu dùng tài sản cá nhân để phụng dưỡng cha mình là việc làm hợp pháp và phù hợp với quyền định đoạt tài sản cá nhân theo quy định pháp luật.

Luật sư tham gia vụ việc cho biết thêm, theo Bộ Luật Dân sự Trung Quốc, tài sản có trước hôn nhân thuộc sở hữu cá nhân. Do đó, số tiền thu được từ việc bán nhà trước hôn nhân vẫn thuộc về chị Vu. Mặc dù anh Dương đã ký văn bản nhượng quyền sở hữu căn hộ mới, văn bản đó chỉ liên quan đến căn hộ mới mua, không liên quan đến quyền sở hữu khoản tiền còn lại từ việc bán 2 căn nhà trước hôn nhân.

Phán quyết của tòa án thể hiện sự bảo vệ quyền sở hữu cá nhân, đồng thời cũng là lời nhắc nhở: trong hôn nhân, quyền lợi phải đi kèm với trách nhiệm. Giải quyết tranh chấp tài sản gia đình không chỉ dựa trên quy định pháp lý mà còn cần sự công tâm, trách nhiệm và tôn trọng lẫn nhau để gìn giữ sự hòa hợp trong gia đình và xã hội.

(Theo Baijiahao)

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *